Friday, May 11, 2012

Ly Rượu Cuối Cùng / Nha Kỹ Thuật




Từng người một, bước tới cầm lấy chai rượu, họ lấy nắp chai rượu làm ly, rót ra một ly, nhấp môi một nữa, nữa còn lại rót lên quan tài đồng đội. Huệ,mà lúc đó đã nằm sâu trong đáy huyệt nhưng chưa lấp, mời Huệ cùng uống. LY RƯỢU CUỐI CÙNG.
Họ vẩn cười đùa vui vẽ, tang gia cũng không thể nhịn cười vì những hành động trẽ con của họ, sinh ly tữ biệt là lẽ thường, người lính Nha Kỹ Thuật xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, họ dấu đi niềm đau bằng những tràng cười rộn rã, họ đùa giởn với nhau như chưa bao giờ đùa giởn, chưa hết, họ còn đưa nhau về nhà hàng, còn tiếp kể chuyện tiếu lâm, chuyện đời lính và cả chuyện thời sự, tất cả mọi chuyện, nhưng nếu đễ ý, người ta sẽ thấy bóng dáng người vừa ra đi vĩnh viễn. Huệ, lãng vãng trong từng câu chuyện, từng tràng cười của họ.
Họ làm tôi nhớ lại hình ảnh của ngày đưa tiển anh Bình, với Hoàng Hồng uống say rồi khóc...Hoàng Hồng cũng đã đi rồi !!!!!!
Vẩn chưa hết, trước khi chia tay, khi cùng chụp chung nhau tấm hình lưu niệm, họ cùng nhau làm một động tác, đưa ngón tay giữa lên cao, tặng Huệ, cữ chỉ này Huệ thường làm như một lời chào khi anh em vào thăm. Hình như trước mặt họ, Huệ vẫn còn đó.
Có ai hiểu tình bạn của người lính Nha kỹ Thuật bằng chính họ.
Bởi thế mà th/úy Châu đã có những lời chia tay cảm động, làm rơi lệ bao người.
Ngaỳ đi tiển Huệ, tôi cứ sợ trể chuyến tàu vì anh bạn đồng hành của tôi lề mề quá. Tôi chưa từng biết th/úy Huệ. Chỉ nghe kể, trong thời chinh chiến, anh ta là một trưỡng toán gan dạ và rất giỏi, nhận xét nhanh và chính xác nên cũng đã có lần cứu nguy cho đồng đội. Theo lời kể của th/úy Khanh.
Sau ngaỳ gãy súng, có lẽ giấc mộng hãi hồ chưa thoả, Huệ thường kể những câu chuyện tựa như mơ, anh em nghe qua rồi cười thông cảm. Không vợ, không con, ôm ấp giấc mộng Kinh Kha nhưng không thành, cho đến những ngày cuối đời, hình như Huệ vẩn chưa hề nản chí.
Bởi thế tôi mới sợ mình không kịp đưa tiển bạn, một đồng đội của tôi, về nơi an nghỉ cuối cùng.
Dù sao... Huệ cũng đã ra đi, bên kia phương trời miên viển, biết đâu Huệ đang truy bắt VC không chừng, nguyện cầu cho hương linh Huệ sớm về miền Tiên cảnh.
Còn lại nơi đây, những người bạn, càng ngaỳ càng ít, một lần ít đi là một lần vui hơn, ,,,,vui hơn,....!!!!!
Cuộc vui rồi cũng tàn, và nổi buồn sẽ còn lâu mới qua, nhất là đối với những ai nặng lòng vì bạn, lần này, tôi chợt nhận ra một tình bạn thật đẹp và keo sơn. Một nghĩa cữ không phải ai cũng làm được cho bạn mình.
Thật vậy, Huệ được đưa tiển với những nghi thức trang trọng, được trình bày trong phạm vi hiểu biết có thể, của một người lính. Thế nhưng, hơn hết , là tình bạn nhiệt thành đến cuối cùng. Trong những cố gắng tận cùng vì bạn, Phạm Hòa và các bạn đã khiến tôi phải thầm cám ơn, có lẽ trước và sau nghĩa cữ này của Phạm Hòa cùng bạn hữu, với sự điều động của Phạm Hòa, có thể sẽ hiếm thấy ai đưa tiển bạn về nơi an nghỉ cuối cùng đậm đà hơn vậy.
Ngaỳ 30 tháng Tư..chúng ta mất miền Nam, Huệ chọn ngày ra đi 37 năm sau đó. Âu cũng là một ước mơ cuối đời Huệ.
Trong ngày tụ họp anh em vào tháng Năm, Huệ sẽ có tên trong danh sách dài thương tiếc.
Cùng chia sẽ trong nổi buồn mất mát, nhưng sẽ rất vui trong buổiđiểm danh, có lẽ Phạm Hoà sẽ còn nhiều điều đễ kễ.
Ly rượu tâm giao của từng nhóm bạn trong anh em Nha ky Thuat biết đâu chừng sẽ là ly rượu cuối cùng chúng ta trao nhau.
Mỗi kỳ một ít đi, mỗi năm mấy lần đưa tiển, gối mỏi chân mòn, tâm tư còn mang nặng, hãy trãi lòng cho nhau, và tha thứ cho nhau, ly rượu nào cũng có thể là ly rượu cuối cùng, đừng chần chờ nữa, đừng ngần ngại nữa, chúng ta sẽ cùng đùm bọc cho nhau dù ai trong chúng ta cũng có khó khăn.
Đaị Hội kỳ 9, tại Oregon, một buổi điễm danh định kỳ mỗi hai năm, hãy đến cùng nhau bằng ly rượu cuối cùng và những tràng cười rộn rã
Ban tổ chức đang chờ đón các bạn
Thuận Bắc Cali



No comments:

Post a Comment